Từ "hiu quạnh" trong tiếng Việt mang nghĩa là một trạng thái vắng lặng, trống trải, thường gây cảm giác buồn bã hoặc cô đơn. Khi bạn nghe từ này, bạn có thể hình dung ra một nơi nào đó rất yên tĩnh, không có người, không có sự sống động, và điều đó có thể khiến bạn cảm thấy đơn độc.
Ví dụ sử dụng:
Câu đơn giản: "Khu rừng này thật hiu quạnh vào ban đêm." (Ở đây, từ "hiu quạnh" được dùng để mô tả sự vắng vẻ của khu rừng vào ban đêm.)
Câu nâng cao: "Nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi cảm thấy cái hiu quạnh trong tâm hồn mình giữa những ánh đèn thành phố sáng rực." (Câu này không chỉ nói về không gian mà còn thể hiện cảm xúc của nhân vật.)
Cách sử dụng và nghĩa khác:
Cách sử dụng: "hiu quạnh" thường được dùng để mô tả không gian, nhưng cũng có thể dùng để diễn tả cảm xúc. Ví dụ như "cái hiu quạnh trong tâm hồn" thể hiện trạng thái cảm xúc nỗi cô đơn, trống rỗng.
Biến thể: "hiu quạnh" không có nhiều biến thể khác, nhưng có thể kết hợp với các từ khác để tạo thành cụm từ như "khung cảnh hiu quạnh".
Từ đồng nghĩa và gần giống:
Từ đồng nghĩa: "vắng vẻ", "trống trải". Những từ này cũng diễn tả sự thiếu thốn về sự sống động, con người.
Từ gần giống: "tĩnh lặng" - tuy nhiên "tĩnh lặng" không nhất thiết mang nghĩa buồn bã như "hiu quạnh".
Từ liên quan:
Cô đơn: Cảm giác không có ai bên cạnh, có thể đi kèm với "hiu quạnh".
Lặng lẽ: Tình trạng im lặng, nhưng không nhất thiết phải buồn.
Tóm lại:
"hiu quạnh" là một từ thể hiện sự vắng lặng, cô đơn, thường gắn liền với cảm xúc buồn bã.